1. Truyện
Ôn Văn Nho Nhã

chương 12

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trác Thích Nghiễn cũng không nói gì. Đạo diễn Vương mân mê xem đi xem lại đoạn phim vừa rồi, đây là cảnh phim ông hài lòng nhất, đúng là phải cảm ơn đề nghị của Trác Thích Nghiễn: thay vì cho Hoa Tử Tuấn làm nền thì để Diệp Thiếu Cảnh một mình diễn đoạn phim đó.

Dù đây là ý tưởng táo bạo, nếu diễn viên không có diễn xuất tốt sẽ không thể diễn được nhiều sắc thái tình cảm đan xen một lúc được như vậy, Vương đạo diễn cũng không tin Diệp Thiếu Cảnh không tên tuổi này lắm, ông nghĩ muốn nam chính cùng diễn chung với nam phụ để phát triển nội dung kịch bản, nhưng Hoa Tử Tuấn bị diễn xuất của Diệp Thiếu Cảnh ép tới thống khổ, không thể phát huy được diễn xuất, hoàn toàn không diễn được.

Mà nếu làm theo đề nghị của Trác Thích Nghiễn, thì Diệp Thiếu Cảnh sẽ phải một mình tự thể hiện qua những biến đổi sắc thái tình cảm lớn, không dài dòng dây dưa mà vào thẳng chủ đề, điều này thực sự rất khó, đòi hỏi diễn viên phải có kỹ năng diễn xuất toàn diện.

Nhưng trong bộ phim này, Hoa Tử Tuấn đúng chỉ xứng làm diễn viên phụ, mặc dù Hoàn Á muốn nhờ bộ phim này mà nâng Hoa Tử Tuấn lên nhưng như vậy thì sẽ phải thay đổi nhân vật của Diệp Thiếu Cảnh như thế nào, hơn nữa kịch bản như bây giờ rất hay rồi, nếu viết lại sẽ rất cứng, như vậy không phải là….

Trác Thích Nghiễn nhìn Vương đạo diễn, cười cười, đôi con ngươi sắc bén: “Diệp Thiếu Cảnh là diễn viên tôi thích, Vương đạo diễn tại phim trường có thể chỉ dạy thêm cho cậu ấy, tôi nghĩ biểu hiện của cậu ấy sẽ không làm ông thất vọng.”

Hoa Tử Tuấn chỉ cách bọn họ vài bước, sắc mặt tái nhợt như người chết, không tin được Diệp Thiếu Cảnh sẽ được Trác Thích Nghiễn coi trọng, thậm chí cả ‘Thanh Thành’ cũng phải giao cho tên kia mới phát huy được, nhìn thấy là khó chịu. Hoa Tử Tuấn chợt cảm thấy lo lắng vị trí của mình sẽ bị đe dọa, giống như kho báu của mình bị người khác cướp mất.

“Hoa Tử Tuấn, đạo diễn nói anh chuẩn bị ra diễn.” Trợ lý Vương đi tới, nhìn sắc mặt tái nhợt của Hoa Tử Tuấn lo lắng hỏi: “Có chuyện gì rồi, sao sắc mặt anh khó coi vậy.”

Hoa Tử Tuấn cũng không nói gì, hầm hầm đoạt lấy kịch bản, sắc mặt hung hăng dọa cho trợ lý nhảy dựng, muốn đuổi theo hỏi nguyên nhân lại sợ bị mắng, thế là đứng tại chỗ, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra.

Sau khi Phương Vĩ Đông nói chuyện điện thoại xong, nhìn đạo diễn Vương đang trò chuyện với Trác Thích Nghiễn, thì tiến đến bên hắn nói thầm: “Tiên sinh, giám đốc Dịch thúc giục ngài lên văn phòng, hội nghị đang chờ ngài.”

Trác Thích Nghiễn mải miết ngắm nhìn Diệp Thiếu Cảnh, trong con ngươi lạnh như băng xuất hiện chút cảm xúc khó tả, ánh mắt không rời người ta mỉm cười đáp: “Thông tri bọn họ hủy hội nghị, văn kiện trọng yếu đưa cho giám đốc phê duyệt.” (Jer: >”

Truyện Chữ Hay